Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2021

Thơ Tình Chùm 821

 

 

Nửa Hồn Cô Quạnh

cảm đối thơ Mã Kim Liên: Mùa Đã Ngã

 

Hoàng hôn hưu hắt ánh dương

Mắt nai đẫm lệ phố phường vắng tanh

Nỗi lòng trống trải thiếu anh

Mùa thu phượng vĩ kinh thành mờ sương…

 

Xót xa khúc ngoặt đoạn trường

Hoa tàn liễu héo chán chường bèo trôi

Nụ hôn ghế đá bồi hồi

Đâu còn hơi ấm than ôi mất rồi…!

 

Vào ra hết đứng lại ngồi

Vén mành chỉ thấy núi đồi gần xa

Ngược xuôi quang cảnh sơn hà

Đôi vai oằn oại chiều tà khói lam…

 

Trông lên còn mảnh trăng rằm

Phòng loan giá lạnh em nằm mộng mơ

Mây đen bóng tối hững hờ

Nửa hồn cô quạnh lờ mờ bóng ai…?

 

Khối tình dao cắt chia hai

Lá vàng rơi rụng gót hài dặm băng

Sắt cầm sao nỡ bẽ bàng

Tàn canh gối chiếc phũ phàng mưa sa…!

 

16.8.2016 Lu Hà +

 

 

 

Hoa Ngọc Nhi

cảm hứng với Võ Ngọc Nhi

 

Ngọc Nhi thơm thảo bông lài

Nhụy hương đồng nội trang đài làng ta

Đầm nhà sen thắm nõn nà

Họ hàng chú bác mẹ cha hài lòng

 

Cuộc đời cũng lắm long đong

Trước sau hoa vẫn trắng trong tâm hồn

Bình minh cho tới hoàng hôn

Mảnh mai thục nữ bồn chồn bướm hoa

 

Đàn lên ca khúc thái hòa

Vị tha ưu ái nhạt nhòa hạt mưa

Tiếng gà xao xác ban trưa

Nồm nam man mát đò đưa mái chèo

 

Quản chi khó nhọc gian neo

Đôi bàn tay trắng đói nghèo vượt qua

Nghẹn ngào đồi tím sim mua

Cánh cò bay lả bốn mùa vần xoay

 

Mấy câu đàm đạo tuyệt hay

Trần ai xuôi ngược đắng cay kiếp người

“Mấy khi vẹn trọn cả mười

Thì ta chớ có chê cười khinh ai “

 

Tóc đen lay láy gót hài

Xôn xao thiên hạ nét ngài xênh xang

Kiếp nào thỏa nguyện thiếp chàng

Niềm ân ý ái tào khang một nhà

 

Trời cao có chị Hằng Nga

Dõi trông nhân thế quan hà gần xa

Bâng khuâng cát sĩ Lu Hà

Làm thơ tình ái ngọc ngà trúc mai!

 

17.8.2016 Lu Hà

 

 

 

Tủi Phận Hằng Nga

cảm đối với Mã Kim Liên: Bóng Đổ Tuỳ Hình

 

Trách Hậu Nghệ nhạt tình bạc nghĩa

Để Hằng Nga gác tía lầu son

Quanh năm cô quạnh mỏi mòn

Quảng Hàn lạnh lẽo khuyết tròn tang thương

 

Nghe khúc nhạc nghê thường xao xuyến

Đóa sen hồng quyến luyến dương tà

Soi chung một mảnh gương ngà

Ngàn thu nhân thế Ngân Hà ghé coi

 

Người thục nữ lẻ loi bóng nguyệt

Đêm trăng rằm tha thiết chàng ơi

Thiếp buồn cánh hạc chơi vơi

Theo làn mây trắng cảnh đời trần ai...

 

Nghe nức nở mày ngài mắt biếc

Vương Chiêu Quân nuối tiếc Trường An

Nửa đêm giọt lệ ứa tràn

Châu sa lã chã trăng ngàn dặm băng....

 

Duyên cầm sắt dở dang đứt đoạn

Ôm cây đàn bi oán người ơi !

Nửa vòng trái đất chơi vơi

Bâng khuâng tư lự góc trời thở than...

 

Thế là hết nồng nàn ân ái

Giấc điệp hồ tê tái kim lân

Tiếng gà eo óc xa gần

Lá vàng xào xạc gốc phần khẳng khiu...

 

Hồ thu thủy đìu hiu rặng liễu

Mã Kim Liên yểu điệu thướt tha

Hỏi rằng có nhớ Lu Hà

Làm thơ tình ái muợt mà phong vân...!

 

17.8.2016 Lu Hà

 

 

 

 

Cám Ơn Em Cùng Chia Sẻ

cảm hứng với Mã Kim Liên

 

Cám ơn em đã hỏi thăm

Ngưa hồng xích thố đêm rằm trăng thơm

Nghẹn ngào chén mắm bát cơm

Lưỡi lừa xương cá củi lửa rơm bóng hình...

 

Tao khang hai đứa chúng mình

Ngàn năm giấc mộng lưu linh điệp hồ

Mặc cho thiên hạ nhấp nhô

Thập thò đọc trộm ô hô thơ tình...

 

Dập dìu hoa bướm rung rinh

Liễu xanh uốn tóc trúc xinh sân đình

Năm canh thổn thức hồn trinh

Ngàn sao thao thức hành tinh cảm sầu

 

Thơ bay tưới khắp hoàn cầu

Ơn trời mưa móc giọt ngâu chan hòa

Đàn em ca khúc thái hòa

Trái tim cộng hưởng nhạt nhòa lệ rơi!

 

Mã Kim Liên, hỡi em ơi!

Phóng nhanh lên nhé anh nơi cuối trời

Khuân vàng sõng sượt lả lơi

Ấy nàng tiên nữ mỉm cười đòi cơn...

 

Mong em chớ có giận hờn

Hằng Nga cung Quảng chờn vờn thế thôi

Sờ tay lên ngực bồi hồi

Phẩm tiên nguyện vẹn trọn đôi ân tình...!

 

17.8.2016 Lu Hà

 

 

 

 

Hận Tình Vương Chiêu Quân

cảm đối từ thơ tự do của Vũ Hoàng Chương:

 

Ôi nức nở giun cười dế khóc

Hoa tím bay chồn sóc thê lương

Rừng hoang đom đóm hơi sương

Hồn ma áo trắng vấn vương thế trần

 

Sầu quan tái giai nhân bạc bẽo

Lệ Chiêu Quân tàn héo khói nhang

Trớ trêu duyên nợ dở dang

Hồng nhan bạc mệnh bẽ bàng ngàn thu

 

Cuốc khản giọng oan thù sắc úa

Gió mùa đông ủ rũ ngang tai

Heo may ngọn cỏ bi ai

Tuyết dày phủ lấp tuyền đài thảm thê

 

Con vựợn cái dãi dề mưa nắng

Dừng bước chân cay đắng làm sao

Độc hành lữ khách ly tao

Lạc đà sa mạc ruột cào dạ đau

 

Hán Minh Phi mày trau mắt biếc

Khói mây đùn nuối tiếc Trường An

Tay ngà nhỏ máu dây đàn

Nhạn kêu đứt ruột non ngàn ải quan

 

Mối sầu hận trăng tàn thê thảm

Thác suối reo ảm đạm dây leo

Âm hồn lạnh lẽo cheo leo

Liễu xanh rũ tóc hắt heo gió lùa

 

Vương miện hậu bốn mùa cô quạnh

Hồ Yên Chi nỡ trách Thuyền Vu

Tỳ bà  sớm tối ngao du

Hán triều ngoảng mặt cung ru oán hờn

 

Cuộc đổi chác chập chờn hạnh phúc

Sáu mươi năm thu phục Hung Nô

Ngàn năm còn lại nấm mồ

Người qua kẻ lại ô hô hỡi nàng…!

 

Ta cúi xuống nhẹ nhàng khấn vái

Nắm hương vàng tê tái bảng son

Môn quan gìn giữ nước non

Thiên sầu vạn cổ héo hon cõi lòng…!

 

16.8.2016 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét