Trái Hồng Đào Quê Hương
Suối róc rách nai rừng
Sóng lòng nghe tưng bừng
Tim non đập dồn dập
Chẳng biết khi nào dừng
Trái hồng đào ngây ngất
Bông hoa rừng thơm ngát
Nôn nao chín tầng mây
Say lên cùng trời đất
Cô gái hồn nhiên đứng
Xanh lam tím hành tinh
Cho lòng người thứ lữ
Xa hương nhớ quê mình
Thương góc chợ sân đình
Bên cầu ao trúc xinh
Hàng tre soi tóc xõa
Trống hội làng xập xình
Trăng lên rồi lả lơi
Khuân vàng in đáy nước
Cầm tay nhau thầm ước
Giấc mộng vàng chơi vơi
Bỗng nhiên tôi thầm gọi
Ơ này cô gái ơi !
Bài thơ tình dang dở
Như bao nhiêu cuộc đời
cảm xúc từ tấm ảnh của Ngan Huynh Toi
14.1.2015 Lu Hà
Thuyền Dạt Bến Nào
Tâm sự với Ngọc Quyên
Đi mải miết không quay trở lại
Thời gian làm tê tái lòng ta
Ngược xuôi nương chốn sa bà
Khổ đau chồng chất giang hà thê lương
Hồn chờ đợi vấn vương chi nữa
Không gian còn chưa đủ xót xa
Đắng cay chua ngọt mặn mà
Biết bao thống thiết gọi là yêu thương
Lúc còn trẻ sao không bày tỏ
Dấu nhẹm đi chi khổ trái tim
Bây giờ khắc khoải mong tìm
Mỗi người mỗi ngả im lìm bóng chim
Cơn sóng dậy nhấn chìm nỗi nhớ
Biển bao la tủi hổ ngập lòng
Mảnh đời lạc lõng rêu phong
Ước mơ tàn lụi theo giòng sông trôi
Có những lúc bồi hồi thổn thức
Trời đầy sao nao nức bài ca
Tình yêu lấp lánh Ngân Hà
Quảng Hàn heo hút Hằng Nga thẹn thùng
Bao hứa hẹn thủy chung mây khói
Nước non còn buốt nhói không phai
Giá băng ánh nguyệt vọng đài
Sương rơi lã chã canh dài hoài vương
Đá vàng cũng vô thường vũ trụ
Con thuyền tình ủ rũ lênh đênh
Phũ phàng bão tố thác ghềnh
Cánh buồm tơi tả bồng bềnh về đâu?
14.1.2015 Lu Hà
Con Nai Rừng
Ô kìa con nai rừng
Trên cánh đồng tưng bừng
Bướm trắng xinh chan chứa
Chim hoan ca reo mừng
Hai mươi bảy mùa thu
Lá vàng rơi xào xạc
Trái tim hồng ngơ ngác
Hồn mộng nghe vi vu
Tôi phải biết làm sao
Gió xuân vị ngọt ngào
Tâm tình thơ trẻ lại
Bụi phấn đào nôn nao
Ô kìa đôi mắt nai
Xao xuyến tình phôi phai
Biển lòng dâng chất ngất
Lâng lâng gót nguyệt đài
Âm bó hoa hy vọng
Mong sao đời sáng tươi
Thiết tha nở nụ cười
Để lòng tôi tứa máu
Thương yêu quá đi thôi
Quang cảnh buồn xa xôi
Quê hương đâu thế nhỉ
Nơi cội nguồn mây trôi
Ôi! Việt Nam! Việt Nam!
Tháng năm thầm mãi gọi
Én xuân chào le lói
Ánh bình minh đang lên.
cảm xúc tấm hình Trinh Phục Trái Tim
14.1.2015 Lu Hà
Con Giận Bố Lắm
Có cậu bé thần đồng
Sinh ra đã biết nói
Cám ơn ông đầu hói
Bác sĩ sản phụ khoa
Nước mắt mẹ nhạt nhòa
Khi nghe con kể tội
Ông bố hết đường trối
Ngày xưa bố đâm con
Lỗ trỗ cả mặt ra
Bằng cái chày huyền sương
Ai nghe cũng xót thương
Đau lòng cô y tá
Ông bà rơm rớm khóc
Cô chú bác sụt sùi
Họ hàng đều ngậm ngùi
Oán hờn nhìn mặt bố
Bao nhiêu là vết tím
Dấu tích vẫn còn in
Nham nhở lỗ chân kim
Con giận bố nhiều lắm
Bố vội vàng qùy xuống
Xin vợ hãy khuyên con
Nhờ ơn trên vuông tròn
Là nhà ta có phúc
cảm xúc khi nghe chuyện thần đồng của Nguyễn Lan Phương
13.1.2015 Lu Hà
Đại Gia Chim Chuột
Chân anh tuy ngắn lắm tiền
Cô em rán chịu thuyền quyên má hồng
Xe hơi bóng lộn bồng bềnh
Đại gia phố chợ lênh đênh biển tình
Misa mặc kệ chúng mình
Độ dăm ba phút hành tinh sủi ngầu
Chân dài cơ hội làm giàu
Lai nhai xơ mít mái đầu bạc phơ
Yêu nhau mấy độ bơ phờ
Gái tơ nàng cẩu đôi bờ vịt bơi
Phao câu xả láng người ơi!
Yến anh thỏ thẻ lả lơi bến đào
Mẹ cha vỗ ngực tự hào
Họ hàng nhờ vả thì thào gần xa
Bần thần ngối đếm đô la
Quảng Hàn ai biết Hằng Nga tủi sầu?
Nắng mưa dầu dãi chân cầu
Nước non non nước biển dâu là gì
Đêm nằm giun dế râm rì
Đồng hoang nấm mộ thầm thì thông reo
cảm tác từ bức phiếm họa của Vũ Lan Phương
14.1.2015 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét