cảm hứng bài hát của Trương Qúy Hải: Hà Nội Mùa Vắng Những
Cơn Mưa
Năm tôi mười tám tuổi
Lần đầu đến nhà chơi
Thẹn thùng không dám nói
Cháu vào đây ngồi chơi
Mẹ em cũng biết duyên
Tôi đã thầm yêu em
Nhưng tuổi đời chưa chín
Nên chẳng dám nói lên
Hai ta cùng một lớp
Tôi cũng chẳng khôn nhiều
Nên tình tôi câm lặng
Không dám ngỏ chữ yêu
Hà Nội một chiều mưa
Còn mưa đến bao giờ
Ta sánh đôi cùng bước
Hạt mưa lòng ngẩn ngơ
Rồi tôi đi bộ đội
Em đã tới nhà chơi
Tuổi cũng vưà mười tám
Đôi vầng trăng vàng soi
Những năm dài Trường Sơn
Còn thổn thức nguồn cơn
Tự trách mình nhút nhát
Nơi rừng sâu tủi hờn
Sau ba năm tôi về
Em chê tôi nhà quê
Để mẹ ngồi tiếp chuyện
Mà lòng tôi tái tê
Khi em đã có chồng
Quay xe em cản đường
Có nỗi niềm tâm sự
Nước mắt chảy đôi dòng...!
viết khoảng thời gian năm 2007 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét