cảm chớp hồn ca của Ái Vân: Người Ở Đừng Về
Nghe sóng vỗ thuyền trăng bối rối
Buổi hoàng hôn trời tối mất rồi
Qua sông trót lỡ thì thôi
Bao giờ trở lại vôi tôi cơi trầu…?
Đời chai đá dãi dầu mưa nắng
Để lòng hoa cay đắng phôi phai
Liễu xanh trúc bạch trang đài
Từng đêm khắc khoải hoài lệ sa
Nụ hôn cuối tiếng gà xao xác
Gối loan nhầu tan tác hồn mây
Năm canh chưa thỏa vui vầy
Ly tao cách biệt đọa
đầy não thân
Người về đó tần ngần quyến luyến
Hết đứng ngồi xao xuyến với ai?
Đường trần sao lắm chông gai
Đông tàn gió chướng gót hài tuyết băng
Thôi đừng trách xích thằng Nguyệt Lão
Chốn thiên đình cây táo gốc mơ
Bồ đào mĩ tửu hững hờ
Sông Tương hạ giới lờ đờ cá bơi…!
* Hát dân ca: Người Ở Đừng Về
14.11.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét