Em Về…
cảm hứng thơ đường của Giang Hoa: Mùa Đông Tím…
Em về chiều tím gió đông
Một vùng cây cỏ bềnh bồng xôn xao
Bướm vàng rạo rực nôn nao
Cái oanh thỏ thẻ nghẹn ngào trăng lên…
honhoatrinhnu.blogspot.com “Cái Ý Nghĩa Nhất Của Cuộc Đời Người Ta Là Cầm Bút, Đấu Tranh Cho Lẽ Phải Và Công Bằng. Tự Do Và Nhân Quyền Là Cao Cả Nhất. Xin Nguyện Dùng Ngòi Bút Rạch Tim Ta Trả Huyết Cho Đời“ Thơ văn tôi viết, nếu muốn trích dẫn xin ghi rõ đúng ngày tháng tôi sáng tác để tiện việc tra cứu đối chiếu với hoàn cảnh lịch sử, xuất xứ nào dẫn tới sáng tạo này. Xin gửi lời chào thân ái tới cộng đồng mạng, tới những người con mang dòng máu Lạc Hồng.
Em Về…
cảm hứng thơ đường của Giang Hoa: Mùa Đông Tím…
Em về chiều tím gió đông
Một vùng cây cỏ bềnh bồng xôn xao
Bướm vàng rạo rực nôn nao
Cái oanh thỏ thẻ nghẹn ngào trăng lên…
Én Xuân Về
Họa thơ Phi Anh: Đường Quê Bóng Cũ
Nôn nao thỏ bạch liễu thanh huề
Trâu cưỡi chè tàu bát cháo khê
Lão Hạc mơ màng cùng ánh nguyệt
Cụ bà nhỏ nhẹ tóc hoa lê
Cửa lòng khói tỏa tình lai láng
Bếp lửa than hồng nghĩa lối quê
Trai trẻ một thời còn thổn thức
Bến sông khắc khoải én xuân về!
Bài Ca Phụ Mẫu
Cảm hứng khi nghe Thu Hà ngâm thơ Xuân Diệu
Hà cát sĩ nghe thơ Xuân Diệu
Giọng Thu Hà yểu điệu làm sao
Xuân về én gọi hoa chào
Bâng khuâng bô lão ứa trào giọt châu
Tình Nhà Nghĩa Non
Cảm hứng với đoản văn của Lý Lắc
Xôn xao ong bướm thiên thần
Thơm nàng Lý Lắc một lần thôi nghen
Tuyết hồng chi quản trắng đen
Nôn nao vũ trụ bao phen ngập ngừng
Bóng Ai Thơ Thẩn
Cảm hứng khi nghe Thu Hà ngâm thơ
Thơ say đắm đuối tao đàn
Nỗi niềm u uẩn thế gian tỏ tường
Cung ngâm non nỉ vấn vương
Nhớ nhung cố quận quê hương tủi sầu
Én Giục Nàng Xuân
thơ tri ân Thu Hà ngâm thơ
Thơ bốc hơi màn sương mây trắng
Giọng ca ngâm cay đắng xót xa
Nghẹn ngào sóng vỗ giang hà
Ngàn sao lấp lánh ngọc ngà thủy chung
Cảm hứng với Trần Thu Hà
Là cây thông giữa trời mưa gió
Đại bàng ơi! biết tỏ cùng ai
Hoa hồng sao lại có gai
Trần gian bi lụy canh dài thở than
Ngâm Nữa Đi Em
Cảm xúc khi nghe Trần Thu Hà ngâm thơ
Ngâm nữa đi mây sầu ngơ ngác
Liễu thanh xinh xào xạc ban mai
Nắng vàng nhuộm mái tóc ai
Bướm say vườn ái giao đài mộng mơ
Nỗi Lòng Thiếu Phụ Việt Nam
viết tặng nữ sĩ Quỳnh Trâm
Có một người thiếu phụ
Theo thuyền ra biển khơi
Khắc khoải nghe sóng vỗ
Long đong bốn phương trời
Ánh Trăng Lơi…
cảm họa tức thời thơ Giang Hoa: Du Thuyền…
Phúc âm cầu nguyện giọt mưa rơi
Thiên Chúa buồn vui khối kẻ vời
Tuyết rụng nhân quần ôm thánh gía
Gió đông thiên hạ sóng ra khơi
Xôn xao biển cả du thuyền mộng
Nao nức hải hồ liễu sắc ngời
Thi sĩ ngồi chờ hồn sực tới
Hằng Nga thư thả ánh trăng lơi!
Phận Liễu Má Đào
Cảm hứng với Lý Lắc
Long lanh sắc nước trinh tuyền
Rì rào gió thoảng thuyền quyên bướm hồng
Ban mai ẻo lả sương rồng
Gai cào dòng nhựa mấy vồng cúc hoa
Đoạn Trường Biệt Ly
Cảm hứng với nàng Lý Lắc: Hương Hoa Trên Đất
Chìm trong ái dục sân si
Thấm mùi tang tóc rầm rì liễu hoa
Sương rơi lã chã nhạt nhòa
Rừng khô thấp thoáng kìa tòa thiên hương
Hỏi Hoa
Cảm hứng với Lý Lắc
Hoa đã nở cho tình chưa nhỉ ?
Trời đất say hoan hỉ cuộc đời
Hôm nay thấy nửa nụ cười
Nửa kia tê tái lệ rơi đôi dòng…!
Tim Em
Cảm hứng với Lý Lắc: Trái Tim Con Người Có Bốn Ngăn
Tim em có đủ bốn ngăn
Ngăn đầu ấp ủ trở trăn u hoài
Than ôi giấc mộng giao đài
Bướm hoa ủ rũ trần ai não nùng
Hỏi Lá Dâu
Họa thơ Giang Hoa: Đời Kỹ Nữ
Kỹ nữ ngày xưa biết ở đâu?
Ăn sương tiếng qụa bóng mây sầu
Sông tình bể ái thuyền quên khách
Thôi Hiệu bâng khuâng đáy nước sâu
Lý Bạch bơ vơ ngồi vọng các
Áo bào Tư Mã thấm sương lầu
Cung đàn bạc bẽo đời trăng gió
Bến cũ Tầm Dương hỏi lá dâu…!
Vỡ Mộng !
Hoạ thơ Mã Kim Liên: Tàn Mơ
Giật mình nửa giấc mộng đòi cơn
Đỉnh ái mây bay suối tóc vờn
Lồng lộng thiên thai hoa bướm gọi
Phô bày cửa động cõi nào hơn
Tiên cô ẻo lả ôm đàn gảy
Cát sĩ mơ màng ngọn lửa hờn
Nóng bỏng lò tình rơm củi cháy
Mưa rơi vực thẳm tấm chăn đơn…!
Dáng Nguyệt Đau
Họa thơ Giang Hoa: Canh Thâu
Xuôi ngược trầm luân đã mấy thâu
Xót xa ướm hỏi rặng trâm bầu
Nhà bên thiếu phụ buồn không nói
Bếp lửa tro tàn nhỏ giọt châu
Cách biệt hoài vương sân cỏ mọc
Thời gian thổn thức áng mây sầu
Thuyền đời khổ lụy sông hồ rộng
Lá rụng vườn xưa dáng nguyệt đau
Tiếng Quạ Ăn Sương
Hoạ thơ Giang Hoa. Hoài Cảm
Phượng rũ thu tàn cúc nở bông
Ăn sương tiếng qụa héo hon đồng
Hồn mây lạc lõng về quan ải
Cánh hạc bơ vơ lạc bến sông
Đom đóm chập chờn hương vị nhạt
Vườn thanh ngơ ngác gió thơm nồng
Kìa ai dạo gót bên hồ nước
Thương cảm hàng me rụng lá đông!
Thuyền Trăng Hòai Mộng
Họa thơ Giang Hoa: Mảnh Trăng
Sóng vỗ thuyền trăng bọt trắng ngần
Lẻ loi cá lội bến đằng vân
Chập chờn bóng nước mong manh nguyệt
Thổn thức hơi sương đọng ái ân
Mới thế mà nay hồn cách biệt
Tủi hờn tinh vệ kiếp phong trần
Bâng khuâng dạo gót kìa ai đó
Thơ khóc sầu tang trọn nghĩa vần
Sòng Đời Đỏ Đen
Họa thơ Giang Hoa: Đời Kỹ Nữ
Ca kỹ lênh đênh kiếp lục bình
Sòng đời tủi hận đóa hồng xinh
Phôi pha cát bụi năm canh khóc
Thổn thức trầm luân nửa giọng tình
Lữ khách đòi cơn tơ
liễu héo
Hồng nhan bạc bẽo mảnh hồn trinh
Trăng suông vắng vẻ thuyền không lái
Trôi nổi về đâu chẳng tiếc mình…!